Chăm mẹ 9 năm, anh trai thừa kế 330 triệu đồng, em gái vẫn hạnh phúc dù không có tên trong di chúc
Những câu chuyện về tình cảm gia đình vẫn là chúng ta phải suy ngẫm. Câu chuyện mà người phụ nữ họ Trương chia sẻ trên diễn đàn Toutiao (Trung Quốc) cũng khiến bao người xúc động vì tình cảm gia đình ấm áp, chân thành. Dưới đây chính là những chia sẻ của Trương Lan về những gì mình mới trải qua.
Mẹ để lại tài sản cho anh trai
Năm nay tôi 37 tuổi, đã có gia đình riêng và cuộc sống ổn định. Trước tôi còn có 1 người anh lớn hơn 8 tuổi, cũng đã có gia đình nhỏ và không sống gần nhau. Từ hồi còn nhỏ, chúng tôi đã rất thân thiết, gắn bó. Mỗi khi tôi gặp khó khăn, anh trai luôn là người ở bên cạnh giúp đỡ và hỗ trợ tôi.
Sau khi kết hôn, tôi sống xa gia đình và anh trai. Vì công việc và gia đình nhỏ, tôi cũng không thể về thăm nhà thường xuyên như trước. Cho tới 1 ngày, tôi nghe tin mẹ ngã bệnh và tức tốc trở về quê hương. Theo lời bác sĩ, mẹ bị đột quỵ, dù không còn nguy hiểm tới tính mạng nhưng sức khỏe cũng giảm đi nhiều. Trong khi đó, bố tôi lại mất sớm nên anh trai đón mẹ tới nhà ở cùng để tiện chăm sóc. Từ ngày đổ bệnh, mẹ không thể đi lại được nên mọi việc sinh hoạt đều khó khăn hơn và anh trai tôi là người chăm lo cho mẹ từng li từng tí.
Dẫu vậy, vì sức khỏe yếu nên bệnh tình của mẹ không cải thiện nhiều. Chúng tôi vô cùng buồn rầu khi nhận thấy mẹ ngày càng yếu đi. 9 năm sau kể từ ngày đổ bệnh, mẹ ra đi mãi mãi và để lại cho anh em tôi 1 nỗi trống trải to lớn. Phút giây mẹ qua đời, tôi nhận ra mình chỉ còn 1 người thân duy nhất là anh trai. Mẹ luôn mong chúng tôi sống hòa thuận, đùm bọc lẫn nhau và trong hoàn cảnh nào cũng luôn giữ tình thân sâu nặng.
Sau khi mẹ qua đời, tôi bất ngờ khi nhận ra anh trai là người được nhận tài sản thừa kế từ mẹ. Trong di chúc để lại, mẹ tôi viết rằng anh trai đã rất vất vả gần chục năm qua nên chút tiền tiết kiệm của mẹ sẽ để lại cho anh. Sau nhiều năm tiết kiệm, chắt bóp, mẹ để dành được 100.000 NDT (khoảng 330 triệu đồng) để dưỡng già. Số tiền này sẽ được trao lại cho anh trai.
Từ ngày đám tang mẹ, tôi không nhắc gì về số tiền anh trai thừa kế. Tôi nghĩ rằng đó là món quà mẹ muốn gửi cho anh nên không có chút suy bì, tị nạnh. Hơn nữa, cuộc sống của tôi hiện tại cũng ổn định nên càng không đặt nặng vấn đề tiền nong.
Nhận 1 tin nhắn mà xúc động
Tuy nhiên, 1 ngày nọ, tôi bỗng nhận được cuộc gọi của anh trai hẹn gặp và nói chuyện. Tôi đến nhà anh và không nén nổi xúc động khi nghe anh tâm sự: “Trương Lan, bây giờ mẹ chúng ta đã mất, mẹ để lại tiền cho anh nhưng anh không thể để em thiệt thòi. Vì vậy, anh luôn muốn gửi lại em 1 khoản tiền nhỏ để cùng trang trải cuộc sống. 2 anh em chúng ta giàu có hay nghèo khổ đều nhớ tới nhau, luôn là chỗ dựa tinh thần vững chắc của nhau”. Sau khi nghe những lời này, tôi không thể kìm được nước mắt. Tôi nhận ra dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, anh trai vẫn thương yêu, đùm bọc tôi như hồi còn nhỏ.
Sau khi trở về, tôi bất ngờ khi nhận tin nhắn từ ngân hàng báo tài khoản có thêm 150 triệu đồng. Đây không phải số tiền quá lớn nhưng cũng là tài sản mà mẹ tôi đã tích cóp nhiều năm mới có được. Hơn nữa, đây cũng là tình cảm mà anh trai dành cho tôi.
Tôi nhận ra trên đời này không có gì quý hơn tình cảm gia đình gắn bó và thân thiết. Dù có tiền hay không có tiền, anh trai cũng cho tôi thấy những chân lý đáng quý. Sau tất cả, tiền bạc cũng chỉ là vật ngoài thân nhưng tình cảm gia đình là tài sản vô giá mà tôi có.
Theo Toutiao